Đây là tác phẩm được đồng chí Nguyễn Văn Cừ - nguyên Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam viết và cho in vào năm 1939 nhằm tổng kết những kinh nghiệm phong phú về việc thực hiện chính sách mặt trận của Đảng.
Đây là tác phẩm được đồng chí Nguyễn Văn Cừ - nguyên Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam viết và cho in vào năm 1939 nhằm tổng kết những kinh nghiệm phong phú về việc thực hiện chính sách mặt trận của Đảng. Tác phẩm không những có giá trị củng cố niềm tin, tăng cường sự thống nhất ý chí và hành động của toàn Đảng lúc bấy giờ, mà còn có giá trị thực tiễn to lớn, là cẩm nang của Đảng ta trong mọi thời kỳ về xây dựng, củng cố sự đoàn kết thống nhất và sức chiến đấu của Đảng.
Tự tích lũy, trau dồi kiến thức để trở thành nhà lãnh đạo, nhà lý luận trẻ tuổi xuất sắc của Đảng
|
Cố Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ |
Năm 1925, đồng chí Nguyễn Văn Cừ tốt nghiệp trường sơ học Kiêm bị Pháp-Việt tại thị xã Bắc Ninh và thi đỗ vào trường Bưởi (nay là Trường Trung học phổ thông Chu Văn An - Hà Nội). Tại đây, đồng chí đã nhanh chóng tiếp xúc với nhiều tài liệu sách báo cách mạng của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc từ nước ngoài gửi về như: Người cùng khổ, Bản án chế độ thực dân Pháp, Đường kách mệnh và đã hăng hái tham gia vào các phong trào yêu nước của sinh viên chống thực dân Pháp, được kết nạp vào Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên. Thông qua các phong trào đấu tranh yêu nước này, đồng chí đã bắt gặp và giác ngộ chủ nghĩa Mác - Lênin, dần hiểu được ngày càng sâu sắc những tư tưởng lớn của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc trong các tác phẩm trên và đã giải đáp được những suy nghĩ, nguyện vọng, tâm tư tình cảm mà bấy lâu nay vẫn ấp ủ trong lòng. Từ đó, đồng chí hòa mình vào cuộc sống của người lao động, trực tiếp là người chỉ đạo phong trào công nhân và phong trào cộng sản ở vùng mỏ Đông Bắc. Thấy rõ được nỗi cùng khổ của anh chị em công nhân mỏ, Nguyễn Văn Cừ càng thấy phải có trách nhiệm trước sinh mệnh của họ, càng phải hăng say tìm đủ mọi hình thức, tổ chức nhiều cuộc mít tinh kêu gọi công nhân lao động mỏ đứng lên làm cách mạng để giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp. Nhưng điều quan trọng hơn, đồng chí ý thức được sức mạnh, vai trò và sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân Việt Nam, để rồi bước vào con đường hoạt động cách mạng chuyên nghiệp, được kết nạp vào Chi bộ Đông Dương Cộng sản Đảng và trở thành cán bộ Đảng cốt cán đầu tiên ở vùng than Đông Bắc.
Năm 1931, tại nhà tù Côn Đảo, mặc dù dưới chế độ khắc nghiệt của thực dân Pháp nhằm tiêu diệt ý chí cách mạng của những chiến sỹ cộng sản, nhưng đồng chí Nguyễn Văn Cừ cùng với các đồng chí của ta đã biến nhà tù đế quốc thành “Trường học Cộng Sản”. Từ trong ngục tối, mọi người đã cùng nhau nghiên cứu các tác phẩm kinh điển của chủ nghĩa Mác - Lênin như: Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản, Hai sách lược của Đảng, Bệnh ấu trĩ tả khuynh trong phong trào công nhân, Nguyên lý chủ nghĩa Mác-Lênin… Kết hợp với thực tiễn hoạt động cách mạng phong phú của mình, đồng chí đã nhận thức và hiểu sâu sắc nhiều vấn đề lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin và lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc. Chính từ đây, đã tích lũy, trau dồi về chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc soi rọi vào thực tiễn cách mạng Việt Nam, rút ra những bài học cách mạng quý báu để trở thành nhà lãnh đạo, nhà lý luận trẻ tuổi xuất sắc của Đảng ta.
Để lại một nguyên lý có giá trị bền vững với thời gian
Năm 1939, với bút danh Trí Cường, Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ đã viết và cho in cuốn “Tự chỉ trích” với mục tiêu là góp phần vào cuộc đấu tranh trong nội bộ Đảng nhằm bảo đảm tính đúng đắn về đường lối, sự đoàn kết nhất trí trong Đảng và trong phong trào cách mạng. Đặc biệt là đưa ra nguyên lý phê bình và tự phê bình trong nội bộ Đảng nhằm củng cố và xây dựng Đảng, bằng những từ ngữ đơn giản, dễ hiểu, người đọc có thể hiểu được cách làm và áp dụng vào thực tiễn một cách nhanh chóng. Trong tác phẩm, đồng chí chỉ rõ:“Phê bình Đảng là để thống nhất tư tưởng, để rèn luyện mình, để đề cao uy tín và ảnh hưởng của Đảng, nhằm làm cho Đảng ngày càng mạnh và cách mạng ngày càng phát triển. Muốn vậy, phê bình phải nắm vững mục đích xây dựng Đảng, xây dựng đồng chí mình, không được đả kích hoặc cường điệu những sai lầm khuyết điểm của đồng chí mình”. Cũng theo đồng chí Nguyễn Văn Cừ: "Công khai, mạnh dạn, thành thực vạch những nhầm lỗi của mình và tìm phương châm sửa đổi, chống những xu hướng hoạt đầu thỏa hiệp, như thế không phải làm yếu Đảng, mà là làm cho Đảng được thống nhất, mạnh mẽ. Làm như thế không sợ địch nhân lợi dụng, chửi rủa vu cáo cho Đảng, không sợ "nối giáo cho giặc". Trái lại, nếu "đóng kín cửa bảo nhau", giữ cái vỏ thống nhất mà bề trong thì hổ lốn một cục, đầy rẫy bọn hoạt đầu, đó mới chính là để cho quân thù chửi rủa; hơn nữa, đó tỏ ra không phải một đảng tiền phong cách mạng, mà là một đảng hoạt đầu cải lương"... Với tinh thần ấy, tác phẩm "Tự chỉ trích" đã trở thành một tài liệu giáo dục chính trị tư tưởng cho cán bộ, đảng viên. Đặc biệt, qua đó cho thấy, sự phê bình và tự phê bình không phải chỉ dừng ở phương diện cá nhân nhân cách cán bộ mà cao hơn thế, ở tầm tư tưởng chiến lược của cách mạng. Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ viết: “… Người Bôn-sê-vích chân chính phải biết trọng uy tín của Đảng, coi đó là cốt yếu, luôn làm cho nó tăng gia… Người đảng viên cộng sản chỉ biết lấy uy tín, danh dự chung của toàn Đảng làm danh dự của mình”. Đồng chí đã trình bày những nguyên tắc cơ bản về tự phê bình của Đảng, đó là việc nêu khuyết điểm của Đảng nhất thiết phải xuất phát từ động cơ xây dựng Đảng, vì mục tiêu xây dựng Đảng. Trong tự phê bình và phê bình, nếu chủ nghĩa cá nhân nảy sinh sẽ không chỉ gây phương hại lớn đến Đảng, làm cho Đảng bị phân hóa, mà còn làm cho quần chúng hiểu sai về Đảng, dẫn đến thiếu tin tưởng vào Đảng, do đó đấu tranh chống những nhận thức, tư tưởng sai trái là để giữ vững và phát huy truyền thống đoàn kết nhất trí của Đảng. Đây là một đóng góp quan trọng của đồng chí Nguyễn Văn Cừ vào công tác xây dựng Đảng cả về chính trị, tư tưởng và tổ chức. Lần đầu tiên trong lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam, một đồng chí lãnh đạo cao cấp nhất của Đảng đã viết công khai: “Những người cộng sản có bổn phận nói sự thật cho quần chúng, dẫn đường cho quần chúng chớ không phải theo đuổi hay phỉnh phờ họ”. Và dù có sai lầm, có thất bại thì “phải có can đảm mở to mắt ra nhìn sự thật”. Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ kêu gọi “Thống nhất tư tưởng, thống nhất hành động”, “Củng cố hàng ngũ để chóng thực hiện thống nhất các lớp nhân dân”. Trong lời kết của “Tự chỉ trích” đã để lại một kinh nghiệm hết sức quý báu cho Đảng “Chúng ta đã phải chiến thắng những xu hướng sai lầm trong hàng ngũ, xu hướng “tả khuynh”, cô độc nó muốn làm Đảng co bé, rút hẹp bởi biệt phái, cách xa quần chúng và xu hướng thảo hiệp “hữu khuynh”, lung lay trước tình hình nghiêm trọng nhãng quên hoặc che lấp sự tuyên truyền của chủ nghĩa Mác-Lênin, lăm le rời bỏ nguyên tắc cách mệnh”.
Ra đời cách đây đúng 75 năm, tác phẩm đã thể hiện tầm nhìn chiến lược sâu sắc; nó không chỉ có giá trị củng cố niềm tin, tăng cường sự thống nhất ý chí và hành động của toàn Đảng lúc bấy giờ, mà còn có giá trị thực tiễn to lớn, là cẩm nang của Đảng trong mọi thời kỳ về xây dựng, củng cố sự đoàn kết thống nhất và sức chiến đấu của Đảng, nhất là trong công cuộc đổi mới, hội nhập hiện nay. Do đó, những quan điểm, lời tâm huyết về “Tự phê bình và phê bình” của Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ trong “Tự chỉ trích” đến nay vẫn còn mang tính thời sự nóng hổi, cần được vận dụng trong tổ chức kiểm điểm, tự phê bình và phê bình trong các cơ quan, tổ chức Đảng và cán bộ, đảng viên hằng năm, từ đó góp phần thực hiện thắng lợi Nghị quyết Trung ương 4 (Khóa XI) của Ban Chấp hành Trung ương Đảng “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”.
VƯƠNG TÔN KIÊN
Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Lâm Đồng