Tháng Năm về, khi những cơn gió đầu hè lặng lẽ ghé qua ô cửa lớp học, khi sắc phượng bắt đầu nhuộm đỏ những góc sân trường quen thuộc, cũng là lúc năm học khép lại...
Ra Tết, tiết trời vẫn còn đương lạnh. Cái lạnh Giêng Hai ở quê cũng dữ dằn chẳng thua kém mùa đông là bao. Thêm những đợt mưa phùn nên cảm giác lúc nào cũng buôn buốt chân tay...
Tháng Ba về, nắng đã bớt hanh hao, gió xuân vẫn còn vương vấn trên những cánh đồng, len lỏi vào từng góc phố, từng con hẻm nhỏ. Giữa những ngày tháng Ba dịu dàng ấy, tôi lại nghĩ về mẹ - người phụ nữ bình dị nhưng vĩ đại nhất trong lòng tôi.
Những ngày tháng Hai, trời xuân rắc nắng nhẹ như rắc đường lên cánh đồng cỏ non. Trong bức tranh ấy, có những con người lặng lẽ đi về trong chiếc áo blouse trắng,...
Khi mùa xuân ghé qua vùng đất cao nguyên Lâm Đồng, những cơn mưa nhỏ nhẹ nhàng bắt đầu rơi, mang theo sự sống mơn mởn đến từng góc vườn, từng triền đồi...
Do bản tính thích du lịch, ưa đi đó đây, nên lúc trẻ, ngoài thời gian học hành, hễ có dịp là thoát ra khỏi nhà mất hút mấy ngày liền, có khi hàng tuần, tìm đến các danh lam thắng cảnh,...
Tết của tôi không bắt đầu từ tháng Chạp. Với người nghèo, Tết đến sớm hơn trong những bộn bề lo toan, tính toán. Từ tháng Năm trong làn mưa gió ẩm ương của Tây Nguyên,...
Lâm Đồng vào những ngày mùa đông, sương mù vương vấn từ những con đèo quanh co cho đến những mái nhà ẩn mình trong thung lũng. Khi mặt trời còn ngái ngủ, đất trời nơi đây chìm trong một màu trắng đục mờ ảo, như chiếc khăn voan của nàng tiên nữ vừa khẽ rơi xuống.