Tháng Sáu, mùa yêu thương gửi lại

05:06, 10/06/2021

Thế là nắng tháng Sáu đã về trải dài tít tắp trên cánh đồng làng, nắng chen vào khắp con ngõ cũ nhỏ xinh, rất nồng nàn nhiều dư vị...

Thế là nắng tháng Sáu đã về trải dài tít tắp trên cánh đồng làng, nắng chen vào khắp con ngõ cũ nhỏ xinh, rất nồng nàn nhiều dư vị. Đi qua bao mùa, bao tháng ngày ở nơi đất khách mỗi khi nghĩ về quê hương vẫn nhớ nhất khi tháng Sáu về. Tháng Sáu ấy mà, ta như nêm nếm được cái vị trong veo giữa bầu trời xanh rờn ngoài ấy, có nắng, có mưa, có bản hòa tấu của "nhạc sĩ" ve sầu, có buồn, có nhớ, có cả khắc khoải tình mến thương.
 
Đi qua những ngày tháng Sáu an yên. Nghe hương vị tuổi thơ dậy lên trong từng hơi thở.
 
Là những buổi trưa tháng Sáu nó như ma lực dẫn dụ tuổi thơ tôi. Chẳng biết tự khi nào, tôi nhớ nó. Nhớ một thời chân phèn giẫm nắng, đầu trần đội mưa. Hè về rồi, sao mà không nhớ cho được những trái dủ dẻ ngọt lịm, những quả ổi chan chát đượm vị cỏ cây. Làm sao mà không thương cho được con dốc sau làng những mùa quả dại, đã cùng tôi đi qua tuổi thơ êm đềm. Để mỗi lần đi xa lại thèm nghe một tiếng gà trưa vút lên giữa yên ắng lạ thường.
 
Tháng Sáu, ngày ấy, năm ấy chúng tôi vẫn còn những đề cương ôn tập hè, ngoài chơi ra vẫn còn phải học nhóm ở nhà thằng Mạnh. Vì nhà nó rộng lắm, nhiều cây trái ngon. Có câu hỏi hãy viết một đoạn văn nói về tháng Sáu. Thằng Thuận nó viết "tháng Sáu trời như gã đàn ông quá chén, ngủ trưa mãi tận ngang chiều mới thức giấc. Rồi, hậm hực, bức bối, ngái miệng ngáp vặt, ngửa cổ rít thuốc lào phả khói vừa độc vừa nóng khắp nơi nơi...". Thằng Đức đọc được liền gõ đầu "mày viết thế này điểm thấp đó. Văn vẻ ướt át chút đi". Có vậy thôi mà 2 đứa cãi chí chóe xuýt đánh nhau.
 
Tháng Sáu làm sờn trên vai áo mẹ, trên chiếc nón lá mới đến lúc cũ mốc meo. Những con người cần lao sớm chiều đang mải miết dù có mệt nhưng vẫn ca bài ca "lao động là vinh quang" để rồi sân nhà nào nhà nấy cũng đầy ắp lúa mới hòa quyện vào cùng mùi thơm rơm rạ, thơm cả những giọt nắng vàng, mênh mang... lang thang như mây, bồng bềnh phiêu du, dềnh gió ngây trời... Nơi giấc mơ được cõng trên cánh diều tuổi thơ mà vi vu, mà ngân nga...  ngân nga hồn quê êm dịu.
 
Chạm vào tháng Sáu lòng thấy bình yên đến lạ. Đã rất nhiều lần tự lòng hỏi lòng rằng nắng tháng Sáu có màu gì ấy nhỉ? Là màu của những hy sinh, cực nhọc trên đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ để ươm vào trong ruộng lúa, hay là nỗi gian lao hằn lên trán cha cùng làn da đen sạm để cày bừa trên những thửa ruộng đồng sâu. Nhưng rồi chợt nhận ra nắng tháng sáu chỉ có một màu ấy là màu của bền bỉ và yêu thương. 
 
Tất cả đều là tháng Sáu. Một chút mạnh mẽ, quyết đoán nơi lý trí, một chút ngọt ngào, thấu hiểu nơi con tim. Xin gửi lời chào tháng Sáu! Tôi như được về với tuổi thơ với những câu thơ của Trần Đăng Khoa: “...Giọt mồ hôi rơi/Những trưa tháng Sáu/Nước như ai nấu/Chết cả cá cờ/Cua ngoi lên bờ/Mẹ em xuống cấy...”. Tôi yêu thương tháng Sáu biết nhường nào.
 
THÙY HƯƠNG